Nên tất cả những thứ này thật sự chỉ là một trò chơi thôi ư?
Ở thế giới thực, khi kim đồng hồ Seastar điểm lúc 00:00 giờ thì thời gian sẽ rơi vào trạng thái ngừng trôi. Nhưng bây giờ gió đang biển đang thổi bên tai, và hàng dừa thì vẫn đung đưa ở sau lưng của Trương Hằng. Ngoại trừ giọng nói vừa xuất hiện thì tất cả đều không có gì thay đổi.
Trước đây, lúc thời gian ngừng trôi thì Trương Hằng từng thử chơi vài game online.
Chỉ cần đối tượng không phải là con người thì công năng chạm vào thứ gì, thứ đó sẽ trở lại bình thường của hắn đều sẽ vận hành rất tốt.
Nhưng bây giờ không phải là lúc xoắn xuýt về chuyện này.
Ánh sáng thắng lợi đã ở ngay trước mắt, ngờ đâu độ khó của trò chơi bỗng tăng thành level địa ngục.
Trương Hằng không còn sức để cười khổ khi nhận ra, thay vì 20 ngày nữa là hoàn thành thì mình còn phải ở trên hòn đảo hoang này tận 500 ngày.
Hắn ngồi bất động trên bờ biển, nhìn mặt biển xa xăm mãi đến khi mặt trời khuất dạng. Lần đầu tiên, hắn cảm thấy cuộc sống này tràn đầy ác ý như thế.
Nhưng việc đã đến mức này thì có phàn nàn cũng chẳng làm được gì.
Dù muốn tìm người để tính sổ thì cũng phải sống sót qua 500 ngày tiếp theo mới được.
Trước khi trời tối hẳn, cuối cùng Trương Hằng cũng lấy lại tinh thần. Hắn không phải loại người dễ bị đánh gục bởi khó khăn. Từ khi học được cách buông bỏ, trút hết những cảm xúc tiêu cực ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngay-cua-toi-co-48-gio/154505/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.