Trên người Cố Tân mặc bộ quần áo mà ngày hôm qua Tô Dĩnh tìm cho cô, là một cái váy màu đen cổ chữ V cực lớn, không có chút hoa văn nào, vải rất mềm mại, nhưng quá sửa người. Tóc vuốt ra sau, đã lộ ngay một phần lớn ngực, xương quai xanh và cần cổ dài, màu sắc quần áo tương phản rõ rệt với nước da trắng ngần của cô.
Mặc dù nhìn khá bắt mắt, nhưng không phải phong cách của Cố Tân, thế mà đó lại là sở thích trang phục của Tô Dĩnh, cô không được phép chọn.
Cố Tân trùm áo khoác ngồi bên cạnh chờ cô ta, rồi mè nheo một lúc lâu, cuối cùng đi ra ngoài với nhau.
Cửa căn phòng bên cạnh mở ra, năm người đàn ông bên trong đều đang ở đó.
Không mở đèn, ti vi vừa bật vừa tắt, tiếng rất nhỏ.
Tiểu Ngũ gặp các cô trước, chào đón: "Chị Dĩnh, chị Tân, tối qua ngủ ngon không?"
Tô Dĩnh xoa đầu cậu ta: "Ngoan." Cô đi vào trong, hỏi mọi người: "Chúng ta khi nào lên đường?"
Tiểu Ngũ vuốt mấy sợi tóc bị cô ta làm rối, kéo Cố Tân sang: "Vào đây chị Tân, vào đây ngồi."
Cố Tân bị cậu ta kéo, đi đến dựa vào cái giường đơn ở phía ngoài cùng.
Chăn gối chất bừa ở đầu giường, chỉ thấy Lý Đạo nằm thoải mái ở một góc, hai cánh tay gối sau đầu, một chân co chống trên giường, chân còn lại thả xuống chạm đất.
Vừa đưa mắt nhìn, ánh mắt hai người liền chạm phải nhau.
Đối mắt hai giây. Một người né tránh, một người xem như không có chuyện gì xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngan-tam-tram-ngay/99657/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.