Thời gian giống như dài cả nửa thế kỷ, Lý Đạo ôm Cố Tân vào chiếc xe gần đó nghỉ ngơi.
Không gian hai người, thích hợp để vuốt ve.
Lý Đạo ngồi một bên vị trí cạnh ghế lái, để Cố Tân nằm trên ngực anh, cả cơ thể cô mềm nhũn, như một đứa trẻ sơ sinh ấm áp không xương.
Cuối cùng tỉnh táo lại, Lý Đạo bắt đầu hối hận, dưới chuyển động quá qua loa, anh thì vừa lòng, nhưng đối với Cố Tân thì có chút bất công. Nếu như trước đây vốn dĩ sẽ không cân nhắc đến những chuyện này, nhưng làm sao có thể giống với người trong ngực được.
Trong lòng Lý Đạo thở dài, in một nụ hôn lên đỉnh đầu cô, nhưng một giây tiếp theo, lại vì cảm giác chiếm được mà mừng rỡ như kẻ điên. Anh thầm nghĩ đến sự quất quýt không ngừng, tự chửi bản thân sợ này sợ kia không giống như đàn ông, dứt khoát vứt bỏ hết, làm thì cũng đã làm rồi, sau này phải đem người yêu thương mà cưng chiều thôi.
Nghĩ như thế, tâm trạng anh càng tốt hơn.
Ánh trăng mờ nhạt, bóng cây loang lỗ in trên thân xe.
Lý Đạo cảm thấy trong xe nóng bức, anh đưa tay nhấn nút mở cửa sổ, động tác làm động đến Cố Tân trong ngực, cô khó chịu hừ một tiếng.
Vào lúc này anh lại nhớ ra mình cần dịu dàng, bàn tay khẽ vuốt lưng cô.
Gió lạnh mang không khí ẩm ướt lùa vào cửa sổ, hồ chứa nước cách đó không xa như được lồng một tầng sương mù.
Bên tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngan-tam-tram-ngay/2242502/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.