Lý Đạo quay đầu, ánh mắt như bị chìm trong thước phim quay chậm.
Hai tay Cố Tân đỡ cằm, một bên mặt nhìn rất điềm tĩnh, trán, sóng mũi, môi khẽ nhếch, thậm chí lòng bàn tay đỡ cái cằm nhọn, toàn bộ đường nét đều được ánh sáng lấp lánh phác họa, hiện lên ánh hào quang sáng chói.
Gió nhẹ thổi bay mái tóc cô, bàn tay cô đưa ra vuốt lại, sợi tóc đen như rong biển bị kéo sang một bên, lộ ra cần cổ trắng muốt thon dài.
Cô nghiêng đầu, có một sợi tóc nghịch ngợm chui vào khóe môi cô, không biết cô đang nghĩ gì, nhìn phương xa, thản nhiên cười khẽ.
Trong khoảnh khắc ấy, gió cũng ngừng thổi.
Tầm mắt Lý Đạo thẳng thắn, tiếng tim đập thình thịch bên màng nhĩ, lại bị nụ cười ấy của cô làm cho tinh thần rối loạn.
Anh có một cảm giác, anh muốn bị thua một vố đau.
Rất lâu sau, cuối cùng Cố Tân cũng nhận ra được ánh nhìn chăm chú của anh, quay sang phía anh, đôi mắt sáng ngời ấy trong suốt, giữa đôi môi ẩn chứa hàm răng trắng bóng: "Gì thế?" Giọng nói nhẹ nhàng như ảo giác.
Ánh mắt Lý Đạo đục ngầu, không trả lời.
Anh đưa tay lên, vuốt sợi tóc dính bên khóe môi cô ra, dừng lại một lúc, lòng bàn tay lại dán sát vào gò má cô.
Cơ thể dưới cánh tay hơi cứng ngắc, khi cô chưa kịp phản ứng lại gì, Lý Đạo đã co ngón trỏ và ngón cái, nhẹ nhàng búng cô một cái. Cô không kịp né tránh, anh lại bóp sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngan-tam-tram-ngay/2242464/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.