Sau khi Hứa Đại Vệ và Tiểu Ngũ đi, Lý Đạo lái xe ẩn nấp trong rừng, tắt máy, kiên nhẫn chờ đợi.
Xuyên qua bóng cây đu đưa, vừa hay có thể nhìn thấy tình hình bên kia, nửa giờ trôi qua, có xe từ phía xa xa lái đến, sau đó tiếng còi cảnh sát nổi dậy.
"Bây giờ yên tâm chưa?" Lý Đạo quét mắt nhìn cô gái qua kính chiếu hậu, không chờ cô trả lời, đánh tay lái đi, lặng lẽ rời khỏi.
Tìm đường Tiên Cốc mất chút thời gian, không để ý một lối rẽ, thế là đi nhầm hướng, giữa đường lại vòng trở lại.
Nhóm người lão Kỷ sau đó cũng chạy đến, anh ta đưa một cái túi liền thân trả lại cho Cố Tân, là sau khi bọn họ đi khỏi, anh ta ở lại tìm được trong đống đồ vặt vãnh.
Đồ bên trong ngược lại không ít, nhưng ngoài mặt túi có một chỗ rách khá dài, không thể dùng tiếp.
Cố Tân đưa tay chỉ lấy chứng minh thư và thẻ ngân hàng. Thẻ thì được mang theo bên người, còn túi thì tìm một nơi vứt nó đi.
Lúc này đã ba giờ sáng, nhóm người thương lượng không tìm chỗ trọ, làm ổ trên xe hai tiếng, sau đó chờ trời sáng lại tính toán tiếp.
Khe núi thật ra thì rất cạn, dưới sườn núi thấp mà dài là một con suối nhỏ, xung quanh có đá và cỏ dại kỳ lạ, bị cơn mưa mấy ngày liên tiếp gột rửa không nhiễm hạt bụi nào.
Trời tối đen như mực, trăng sáng tỏa ra ánh màu trắng bạc, nước suối chậm rãi chảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ngan-tam-tram-ngay/2242462/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.