Lâm Thanh An vừa rời khỏi phủ của Sở Thiên Minh không bao lâu thì liền chạm mặt với Lâm Uyển Nhi và Tần Khởi Hoành. Nhìn gương mặt không có chút thiện ý của hai người bọn họ, cô liền biết họ đến đây vì việc gì.
Lâm Uyển Nhi khoanh hai tay trước ngực, ánh mắt nhìn chằm chằm muội muội của mình rồi nở ra một nụ cười khinh bỉ.
Lâm Thanh An nhíu mày nhìn gương mặt xinh đẹp như hoa của ả ta mà khẽ lắc đầu thở dài. Lâm Uyển Nhi không vui, liền lên tiếng hỏi.
"Thanh An! Muội hôm nay lại ngẫu hứng đi dạo sao?"
"Vậy thì sao? Ta muốn đi đâu thì cần phải báo cho tỷ biết chắc."
"Lâm Thanh An! Ngươi nên nhớ, ta là tỷ tỷ của ngươi."
"Vậy thì đã sao? Ta có nói muốn làm muội muội của ngươi sao?"
"Muội..."
Tần Khởi Hoành vẫn luôn giữ im lặng giờ cũng lên tiếng chấp vấn.
"Lâm Thanh An! Chuyện của Hồng Quế phường có phải là do ngươi làm hay không?"
Lâm Thanh An cười lạnh, ánh mắt không có chút hảo cảm nhìn về phía hai người kia. Nàng hất cằm lên, trả lời hắn với giọng khiêu khích.
"Là ta thì sao? Mà không phải ta thì sao?"
"Không lượng sức mình. Nếu ngươi đã thích lo chuyện bao đồng như vậy thì đừng trách ta."
"Lo chuyện bao đồng? Ha... Tần Khởi Hoành, ngươi có biết hai chữ liêm sỉ là viết như thế nào không?"
"Viết thế nào thì ta không biết. Ta cũng muốn hỏi ngươi có biết chữ chết viết thế nào không?"
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-moi-luong-duyen/2578221/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.