Thu Tương Hành không rõ, cau mày đi về cùng Thu Mãn Khê.
Thu Mãn Khê đi được nửa đường, đột nhiên nhớ tới điều gì, tìm trong ống tay áo ra bùa bình an có giá trị không nhỏ đưa cho Thu Tương Hành, dặn dò: "Ngươi đem cái này đưa cho tiểu tiên quân, nói là ta trước khi bế quan giao phó ngươi đưa cho hắn."
Thu Tương Hành tiếp nhận bùa bình an, cảm thụ được luồng linh lực mơ hồ trên bề mặt, trầm mặc nửa ngày mới gật đầu: "Dạ."
Thu Mãn Khê cảm giác hắn có chút kỳ quái, nghi ngờ nói: "Làm sao rồi?"
Thu Tương Hành mím mím môi, nhẹ nhàng hít một hơi mới nói: "Sư tôn với... Lâm Phù Ngọc rốt cuộc là quan hệ gì vậy?"
Hắn được Thu Mãn Khê nuôi lớn, qua nhiều năm chưa từng thấy Thu Mãn Khê để bụng tới một người như vậy, cho dù là Ninh Ngu cũng không được đãi ngộ tốt như thế.
Thu Mãn Khê cười cười, nói: "Hắn là người trọng yếu nhất của sư tôn."
Thu Tương Hành nhìn nụ cười trên mặt Thu Mãn Khê, thần sắc càng thêm mất tự nhiên, hắn xiết chặt bùa bình an trong tay, nửa ngày mới hơi cắn răng: "Tương Hành biết rồi."
Thu Mãn Khê không ở lại thêm, sờ sờ đầu hắn liền quay người rời đi.
Thu Tương Hành nói: "Sư tôn, nhầm đường rồi, bên trái mới đúng."
Nhìn theo Thu Mãn Khê chậm rãi quẹo vào tiểu đạo u tĩnh, Thu Tương Hành thu hồi tầm mắt, hắn cúi đầu nhìn bùa bình an trong tay, hít sâu một hơi mới xoay người đi tới cửa viện Dịch Tuyết Phùng ở.
Chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-minh-ta-my-le/953832/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.