Năm đó từ sau khi Ninh Ngu tu Vô Tình đạo, đối với trên dưới Quy Hồng Sơn đây quả thực chính là một việc mang tính hủy diệt, tính tình y vốn đã cao ngạo, sau này lột bỏ hết thảy thất tình lục dục lại càng thêm kiêu ngạo, đến mức hận không thể gắn hai mắt lên trên đỉnh đầu.
Cả ngày y chỉ tập trung tu luyện kiếm thuật, không màng đêm ngày phơi thân trên trường diễn võ luận bàn cùng các sư huynh đệ kiếm tu, thường ở trước mặt Dịch Tuyết Phùng đánh cho đối thủ luận bàn không thể bò dậy nổi.
Dịch Tuyết Phùng đối với y, chẳng qua chỉ là một người xa lạ, không có gì khác biệt.
Từ được Ninh Ngu sủng ái phủng trong lòng bàn tay đến hoàn toàn coi thường không thèm liếc mắt nhìn một cái, Dịch Tuyết Phùng không thể thích ứng nổi, học lúc nhỏ cả ngày chạy loạn theo sau Ninh Ngu, la hét gọi y sư huynh, lại bị một lần lại một lần ngó lơ.
Tâm tư Dịch Tuyết Phùng có chút mẫn cảm, Ninh Ngu lạnh nhạt như vậy, khoảng thời gian đầu hắn còn cho là tại bản thân mình, một hồi nghi ngờ có phải mình quá dính người khiến Ninh Ngu chán ghét, một hồi lại nghĩ có phải lúc trước mình nói sai cái gì làm Ninh Ngu không vui, hoàn toàn không nghĩ tới vấn đề từ phía đối phương.
Thu Mãn Khê cả ngày nhìn Dịch Tuyết Phùng vận dụng hết công phu để Ninh Ngu chú ý tới mình, bất đắc dĩ thở dài một hơi, vẫy tay gọi Dịch Tuyết Phùng tới.
Dịch Tuyết Phùng đang ủ rũ cúi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-minh-ta-my-le/953813/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.