Tương Hoan thấy hắn đi thẳng vào vấn đề, cũng đơn giản nói thẳng: "Chẳng lẽ không đúng sao?"
Chân mày Thanh Xuyên Quân cau lại: "Tất nhiên không phải, ngày ấy chính đạo đánh vào Ngọc Ánh điện, kiếm tôn đã chuẩn bị xong tất cả để mang quân thượng rời khỏi Man Hoang, chẳng qua khi y đuổi đến, quân thượng đã bỏ mình."
Tương Hoan nhíu mày: "Không phải y?"
Thanh Xuyên nói: "Cho dù quân thượng nhập ma, cũng vẫn là sư đệ của kiếm tôn, giữa hai người bọn họ cũng không có thâm cừu đại hận, tại sao kiếm tôn phải dùng phương thức hung tàn như vậy hại hắn?"
Tương Hoan thu lại cốt đao bên trong tay áo, nghiêng đầu liếc nhìn cửa phòng tối đóng chặt, một lát sau mới lạnh lùng nói: "Cho ta chứng cứ, nếu không lời của ngươi không cách nào tin tưởng."
Thanh Xuyên Quân có chút bất đắc dĩ: "Cho dù ngươi đột nhiên muốn chứng cứ..."
Hắn chưa nói xong, cửa ngầm đột nhiên bị người va vào một phát, ầm một tiếng.
Tương Hoan ngay lập tức vọt tới, dùng sức vỗ vỗ cửa đá: "Tuyết Phùng!"
Thanh Xuyên Quân thấy hắn mất khống chế như vậy, vươn tay muốn đi ngăn cản, thế nhưng nhớ tới Tương Hoan có thể cùng Ninh Ngu đấu một trận doạ người như lúc nãy, không đưa tay tới, chỉ có thể nhỏ giọng khuyên nhủ: "Kiếm tôn sẽ không làm gì quân thượng."
Tương Hoan lập tức quay đầu tàn bạo trừng hắn một cái, hiếm khi không khống chế được tâm tình mắng chửi: "Ninh Ngu cái đồ vô liêm sỉ lưu manh kia, năm đó y đã làm gì với Tuyết Phùng y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-minh-ta-my-le/953812/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.