Dịch Tuyết Phùng thở phì phò đi một vòng, đầu choáng váng còn hơn lúc nãy.
Thiết Vân một bên an ủi hắn: "Bản tính Ninh ma đầu từ trước đến nay như vậy, đã hơn một trăm năm ngươi còn hi vọng y thay đổi sao, bình tĩnh một chút, hít sâu."
Dịch Tuyết Phùng hít sâu mấy lần, ấn ngực khó nhọc nói: "Nhưng lúc trước y chưa từng đối xử với ta quá đáng như vậy."
Thiết Vân nhất thời nghẹn lời.
Năm ấy Dịch Tuyết Phùng mười ba tuổi, Thiết Vân theo hắn, từ đó hai người như hình với bóng, Thiết Vân tuy rằng chán ghét Ninh Ngu đến mức hận không thể khiến y ngay lập tức chết đi, thế nhưng cũng không thể phủ nhận y đối với Dịch Tuyết Phùng là chân tâm thực lòng.
Đối với Ninh Ngu, người cha nghiện rượu kia của y từng có ý định bán y cho bọn buôn người đổi chút tiền mua rượu, có lẽ bởi vì điểm này, y từ lúc bắt đầu đã cực kỳ bao dung quan tâm với Dịch Tuyết Phùng từng chịu quá nhiều cực khổ, lại thêm tính tình Dịch Tuyết Phùng quá chọc người yêu thích, Ninh Ngu thậm chí còn coi trọng hắn hơn ân nhân cứu mạng là Thu Mãn Khê.
Dịch Tuyết Phùng không thích Ninh Ngu ỷ thế hiếp người, luôn dùng tu vi đến bắt nạt những người khác, mỗi lần thấy được nhất định sẽ nghiêm mặt tiến lên, bộ dạng như tiểu đại nhân theo bên cạnh Ninh Ngu líu lo không ngừng, muốn y dĩ hòa vi quý, không thể lệ khí quá nặng.
Lần đầu tiên Dịch Tuyết Phùng cả gan giáo huấn Ninh Ngu, mặt mày Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-minh-ta-my-le/953793/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.