Ánh mắt Lâm Ngữ Yến tràn ngập những hoang mang cùng lo sợ, cô bổ nhào vào lòng Phàm Dực, ôm chằm lấy anh, tham lam hít hà mùi hương thơm mát quen thuộc trên người anh.
Giờ phút này cô đang cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Cô sợ một ngày nào đó khi anh phát hiện ra được mọi chuyện, cô sẽ không còn có thể ôm anh như thế này, không còn có thể cảm nhận được sự ấm áp khiến người khác an tâm được truyền đến từ vòm ngực rắn chắc của anh như hiện tại.
Phàm Dực có chút bất ngờ trước hành động đột ngột của Lâm Ngữ Yến. Cảm nhận được sự bất an thông qua vòng tay đang siết chặt mình của cô, trong lòng anh bất chợt dâng lên cảm giác dẫn vặt tự trách. Là anh đã vô tâm, đã không để ý đến cảm xúc của cô, mới khiến cho cô lo lắng, suy nghĩ nhiều như vậy.
Phàm Dực thở dài một tiếng, cánh tay to lớn rắn chắc đưa lên ôm lấy Lâm Ngữ Yến, bao bọc cơ thể nhỏ nhắn của cô trong lòng mình. Anh muốn dùng hành động để nói cho cô biết, cô không cần phải lo lắng bất an như vậy, dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa anh vẫn sẽ luôn ở đây che chở cho cô, bao bọc cô, bảo vệ cô, nuông chiều cô. Vì vậy cô không cần lo sợ được mất điều gì, bởi vì anh chỉ có mình cô, bây giờ là vậy, sau này cũng sẽ là vậy.
Cảm nhận được cái ôm đáp lại từ Phàm Dực, Lâm Ngữ Yến nơi lỏng vòng tay đang siết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-long-mot-da/3615227/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.