Tối về đến,lọ mọ dẹp đồ qua một bên rồi cô Mây mới bước vào nhà.
Vừa bước đến bậc thềm đất đã nghe vọng ra tiếng của bu.
- "Cái Mây này..mai sang nhà xin lỗi cô Ngọc Thu nghe chưa,chuyện hôm nay ở chợ bu nghe người ta kể rồi."
- "Con biết rồi mai con sẽ sang sớm rồi về phụ bu đem hàng ra chợ."
Mai đặt vài đồng lên bàn rồi ngồi xuống,từ tốn trả lời bu.
- "Bu biết con không ương ngạnh,con cũng không sai nhưng mà này nhà ta nghèo đã là không đúng rồi,cứ lùi một bước chẳng thiệt gì cho mình con ạ!."
Bu đi đến trước mặt cầm lên vài đồng đếm qua đếm lại rồi chẹp chẹp miệng ngồi xuống.
- "Chút ít này con lấy mà mua thêm một bộ đồ đi,Tết đến mà mặc đồ cũ kẻo xui."
- "Thôi bu cứ cầm hết rồi mua đồ cúng thầy,con còn nhiều đồ mặc lắm."
Cô Mây xua xua tay rồi đặt tiền lại vào tay bu,nói xong hướng mắt nhìn lên bàn thờ thầy.Cái bàn thờ cũ kỉ,ẩm mốc,còn chẳng có tiền mà sửa sang lại.Thầy Mây mất cũng vì đói nghèo,nghe bu kể năm ấy thiên tai kéo dài làng ta ai cũng lâm vào cảnh khó khăn đến kiệt quệ.Có lần quan lớn xuống hỗ trợ bà con thêm chi phí,thức ăn,..nhưng thường dân như nhà cô làm gì có tên trong danh sách nhận đồ.Phải năn nỉ van xin lắm người ta mới cho vào danh sách lãnh vài củ khoai,đã vậy còn bị bọn chúng sỉ nhục rồi mới bố thí cho từng ấy.
Trên đường về nhà trời tối lại thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-long-mot-da-mot-kiep-nguoi/2916209/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.