Mây giật nảy mình khi bị nắm kéo mạnh sang một bên.
- "Tránh ra không thấy kiệu quan lớn sắp đi qua hả?"
Không đợi cái Mây mở miệng thì tên binh lính nạt luôn vào mặt cô.Hắn cứ thế hắt cô qua một góc để không cản đường kiệu quan.
Cô như được hoàn hồn,ngước thấy kiệu quan gần đi qua cũng nhanh chân quỳ cúi xuống cung kính.
Kiệu lớn một đám người khiêng xung quanh còn vài người cầm mấy vật linh tinh,nữ hầu mà cô nhìn thấy cũng không ít hơn chục,khí phách này không khỏi làm Mây tò mò ngước nhìn trộm xem mặt mũi của vị quan lớn ra sao.
Sau tấm màn là bóng người ngồi nghiêm nghị,mặt ngẩng cao nhìn về phía trước.Cô thầm nghĩ:"Chắc cũng kiêu khiếp lắm!".
- "Cái con này mày dám nhìn trộm quan à?."
Một bàn tay thô ráp kéo tai cô,đau điếng trong phút chốc làm Mây hoảng hồn mới khum đầu xuống,dập mạnh đầu mồm miệng xin lỗi.
- "Con xin lỗi quan,con không có ý xấu,van ông tha cho con.!"
- "Bây đâu kéo nó sang bên kia đánh hai mươi roi cho tao."
Tên tay sai nhăn nhó kéo tay cô đứng phất dậy,nhanh mồm ra lệnh cho đám lính.
- "Không...đừng mà ông ơi..tha con..van ông.."
Mây chấp hai tay vào nhau liên tục cúi đầu van xin quan tha cho mình một lần,cô sợ đến run rẩy cả người. truyện đam mỹ
Dù ồn ào một trận từ nãy đến bây giờ quan lớn vẫn không nói một lời,hắn ta điềm tĩnh đến đáng sợ,bỗng tấm màn bị gió hắt bay nhẹ lên,quan lớn mới ngó xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-long-mot-da-mot-kiep-nguoi/2916206/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.