Cả căn phòng bệnh chán ngắt, khiến cô không khỏi khó chịu mà, tự mình lấy máy tính bản mà Lạc Tử mang đến hôm qua, hoàn thành cho bộ sưu tập mùa đông là bộ thứ ba.
Sau khi bộ này hoàn thành, sẽ được công bố ngày diễn ra buổi trình diễn của bộ sưu tập, cô dự định sẽ làm vào tháng 10 tới, bởi vì tháng 10 là tháng của sự yêu thương.
Hàng mi của Thời Nhiễm khẽ chớp mấy cái, dáng người cô nhỏ nhắn mặc đồ bệnh nhân, máy tóc xõa dài có chút uốn lượn, ánh nắng ban mai chiếu lên người, tạo nên bức trang vô cùng đẹp.
Từng đường bút của cô vô cùng trao chuốt một cách kỹ lưỡng, bộ sưu tập có 5 bộ, mỗi một bộ đều mang ý nghĩa khác nhau về tình yêu và ngô đồng.
Ngón tay thon dài nhỏ nhắn của cô trông cô chút đáng yêu, kỳ thuật những người con gái khác đều thích làm móng, nhưng riêng Thời Nhiễm lại không thích cho dù cảm thấy những bộ móng vô cùng đẹp vì nếu ngắn móng cô sẽ khó cầm bút.
Đến tận chín giờ sáng, nhưng cô lại không thấy Cố Viễn Thần kiểm tra bệnh cho cô, anh định để cô ở lại bệnh viện mãi sao? tốn tiền như vậy cô không muốn phung phí cho dù là một đồng hay là một cắc.
Cô bước xuống giường mở cửa đi đến quầy tiếp tân của bệnh viện, gương mặt của cô không phải nét đại trà, cô có đường nét mà người khác khó có được, vô cùng xinh đẹp, lại pha chút sự đáng yêu nên nhìn là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-long-khong-thay-doi/2893356/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.