Cố Viễn Thần nhấc cô đặt lên bàn làm việc, anh đứng dậy khom người đến, đôi mắt đen láy nhưng ấm áp, có chút lưu manh, anh nâng gọng kính lên nhếch mép nở nụ cười ẩn ý nhìn cô.
Tay anh di chuyển chống xuống mặt bàn giữ cô lại mắt kính để sang một bên, anh để hai chân cô kẹp ngang hông mình, áp môi mình lên hõm cổ của cô, anh cắn nhẹ để lại dấu hôn đỏ chót.
Ngón tay bắt đầu mân mê đến đùi của cô, ngón tay anh vừa thon vừa dài, lại còn nóng lướt trên người cô khiến cô không khỏi muốn né tránh mà uốn người mình.
“ Sao? không sợ đúng không? vậy hôm nay tiêm xong lập tức cho em xuất viện về nhà tôi ”
Anh dứt câu lại tiếp tục áp môi mình lên môi cô, bàn tay thuần thục cởi bỏ cúc áo bệnh nhân trên người của cô, để lộ ra vòng một đầy đặn, khiến yết hầu anh lên xuống không ngừng.
Càn quét bên trong khoan miệng ngọt như đường mật của cô xong anh liền dời môi xuống nơi đầy đặn của cô. Cố Viễn Thần hôn riết thành nghiện, mỗi ngày đều phải hôn cô.
Anh có thể không ăn cơm, nhưng phải hôn Thời Nhiễm.
Mỗi ngày đến kiểm tra ở phòng bệnh, nếu cô thức anh sẽ không manh động, nhưng nếu cô vẫn ngủ thì anh lại cúi người lén hôn nhẹ vào môi cô một cái ngồi lại nhìn cô một chút rồi mới chịu rời đi.
Anh quen thuộc đến mức, một động tác đã có thể cởi bỏ áo trên người, để lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-long-khong-thay-doi/2893355/chuong-58.html