Hắn nhìn bầu trời rồi nói với cậu:” Em mau trở về đi”
“ Còn huynh” y cảm nhận được hắn đang có chút nóng vội.
“ Ta ở lại xem một chút”
Diệp Gia dù muốn ở lại nhưng chính mình cũng không biết giúp như thế nào, cái bao đất cát đó y không chắc mình ôm được nên chỉ có thể thở dài rời đi, nhưng trước đó y vẫn nói:” Huynh cẩn thận”
Hắn gật đầu rồi xoay người trợ giúp nhóm người dân một tay, y liền dùng xe ngựa của hắn trở về khách điếm. Mưa ngày một nặng hạt, ở trong phòng y không khỏi cũng có chút lo lắng, không biết là lo lắng về việc có xuất hiện lũ hay không hay là lo lắng cho người nào đó.
Bất chợt phía dưới lầu trở nên ồn ào, Tiểu Cẩn dù không nhận được lệnh nhưng vẫn đi ra nghe ngóng, đến khi trở vào sắc mặt của cậu có chút khó coi.
“ Có chuyện gì vậy?” y hỏi.
Tiểu Cẩn gãy đầu:” Lũ đến rồi”
Lũ nói đến là đến, nước sông dâng cao, gió gào thét mưa nặng hạt, từng con sóng vỗ vào bờ đê rào rào, mặc dù đã củng cố trước đó nhưng không hoàn toàn, lại thêm có vẻ cơn lũ này tích lũy đã vài năm nên lần này là cơn lũ lớn nhất trong 10 năm gần đây. Một phần đê không chịu được sóng dữ đã bị đổ ngã nước tràn vào bên trong, mọi người nhanh chóng lắp nó lại nhưng những nơi khác cũng đã trụ không được. Nước sông cứ thế tràn vào ngày một dữ dội, chỉ trong chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-nua-yeu-lai-tu-dau/2681670/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.