Mộ Dung Hoài dù tiếp chuyện với Diệp Gia nhưng vẫn cảm nhận được hắn cùng y dường như có chuyện gì đó nên cậu chỉ đành trò chuyện thật nhanh ít tìm kiếm đề tài, cả nhóm nhanh chóng ăn xong Mộ Dung Hoài cũng cáo từ rồi kéo Tam Ngưu rời đi.
Lúc này y mới thở hắt ra:” Hazz, hôm nay vui thật. Chúng ta về nhà thôi”
Tống Mạn Vũ vội nắm tay y nói:” Ừ, về nhà”. Sau đó cả hai liền lên xe ngựa về biệt viện, đến nơi hắn vẫn không dám buông tay y ra nhanh chóng kéo người vào trong phòng ngủ của y.
Cửa mở ra rồi nhanh chóng đóng lại để Tiểu Cẩn ngơ ngác nhìn chằm chằm cánh cửa. Bên trong, hắn bế người ngồi ngay trên bàn hai tay chống ở hai bên nhìn chằm chằm vào mắt y như đang tìm kiếm sự khác thường bên trong. Nhưng hắn lại cảm thấy thất bại, ánh mắt y vẫn rất bình tĩnh lại còn hiện lên ý cười nhìn hắn. Hắn thở dài gục người vào hõm vai của rầu rĩ:” Gia nhi”
“ Ân” y nhẹ giọng đáp, sau đó giơ tay lên vỗ vỗ lưng hắn nói:” Ta biết huynh đang lo lắng chuyện gì. Yên tâm, ta đã được huynh cam đoan chỉ có thể yêu một mình ta, không phải sao? Lý Quang Dao kia muốn cướp người hỏi tay ta? Không có cửa”
Hắn bật cười rời khỏi hõm vai của y mà nhìn y, y nhướn mày nhìn hắn:” Không phải sao?”
Hắn nhìn y thật lâu rồi chậm rãi đến gần đôi môi hồng hồng của y, sau đó hai người chính thức cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-nua-yeu-lai-tu-dau/2681625/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.