Tống Nhậm im lặng hồi lâu cuối cùng mới đồng ý rồi cho hắn lui ra chuẩn bị điều tra. Tống Mạn Vũ dọc đường vẫn luôn không nói chuyện cũng không rõ vui buồn, sau khi ra khỏi hoàng cung liền về thẳng phủ đệ. Hắn biết Tống Nhậm vẫn nghi ngờ một trong các nhi tử của mình trộm lấy ngọc tỉ nhưng không có chứng cứ, lúc hắn ra khỏi ngự thư phòng đã phát hiện có người theo dõi nên hắn không thể đến biệt viện của Diệp Gia được.
Mỗi đời hoàng đế đều có một đội cận vệ làm việc trong bóng tối nhưng với sự nghi ngờ của Tống Nhậm thì để ám vệ ở trong phòng của mình là không an tâm nên mới có việc để mẫu tử Trần quý phi kia lén lút lấy đi ngọc tỉ mà không ai phát hiện. Ha, hai người bọn họ cũng là quá xui xẻo, kế không thành còn bị người khác cướp mất.
Mấy hôm nay hắn ra vẻ điều tra kĩ càng cuối cùng đến gặp Tống Nhậm nói lên suy đoán ngọc tỉ đã không còn ở trong hoàng cung, chỉ sợ những kẻ đó mang đi đến thời cơ thích hợp mà dùng chính ngọc tỉ mê hoặc những tham quan có lòng tham không đáy.
Tống Nhậm không biết là tin thật hay giả mà chuẩn tấu cho hắn rời khỏi hoàng cung tìm kiếm cho bằng được ngọc tỉ mang về. Tống Mạn Vũ cũng không muốn để ý ông ta có tin tưởng hay không, hắn được sự đồng ý liền đến thẳng nơi Diệp Gia làm việc kéo người trở về biệt viện. Y còn đang mơ hồ thì đã thấy hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-nua-yeu-lai-tu-dau/2681610/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.