Diệp Gia lắc đầu:” Không hẳn là vậy, những nơi quá xa hoặc đường quá khó đi thì cửa hàng của nhà em chưa phát triển tới đó”
“ Ồ? Vậy lần này đúng dịp, em có nghĩ đến việc vận chuyển hàng bằng đường thủy không?” hắn đột nhiên hỏi.
Diệp Gia nhướn mày, ở Thanh Châu đương nhiên cũng có sông nhưng lại là loại sông nhỏ nếu di chuyển bằng đường thủy số lượng hàng sẽ không nhiều, Thanh Châu cũng không chuyên về thuyền lớn nếu dùng có lẽ sẽ có rủi ro. Việc dùng đường thủy phụ thân của y chưa nghĩ đến chủ yếu chỉ đi bằng đường bộ. Ngay khi hắn gợi ý Diệp Gia cũng mườn tượng đến chuyện này, nếu kết nối với thương nhân ở nơi này có khi lại mở ra một con đường làm ăn mới cho sau này. Y gật đầu:” Chủ ý này không tồi, sau khi trở về ta sẽ hỏi ý kiến phụ thân”
Tống Mạn Vũ nắm tay đi dạo trên đường:” Ta mang em đến tìm sinh ý mới”. Diệp Gia ngạc nhiên nhưng vẫn đi theo hắn, hai người rời khỏi cảng sông đi về phía trung tâm Thủy Châu sau đó rẽ trái đi thêm một đoạn liền đến một biệt viện rộng lớn.
Người mở cửa là gia nhân trong nhà, thấy hai người đứng trước cửa không hỏi:” Xin hỏi hai vị đến tìm ai?”
“ Ta muốn tìm Giang công tử, có một việc làm ăn muốn hợp tác” hắn nói.
“ Xin đợi một lát” gia nhân chạy vào bên trong hỏi ý kiến, sau một lúc liền nhanh chóng mở cửa mang người vào trong. Bên trong biệt viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-nua-yeu-lai-tu-dau/2681607/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.