Thiên Nghi cô nghe anh Phú nhắc lại chuyện hơn mười năm trước cô liền nhìn thấy nó xảy ra trước mắt mình trong đầu cô bây giờ ngỡ như nó chỉ mới là ngày hôm qua mà thôi, cảm xúc quá chân thật đến tận bây giờ lòng người ta vẫn còn nhói lên.
“Đừng nói là mày mới kể lể chuyện buồn của mày nhá” anh Hùng từ ngoài cửa cùng vợ bước vào hỏi.
“Người ta gọi là trải lòng mày sao hay nói vậy quá à” anh Phú trừng mắt lên nói với thằng bạn.
Nhìn vậy cô cũng bỏ đi những nỗi buồn mà cười nắc nẻ lên.
“Nghe mắc địch quá, Thiên Nghi em coi kê thuốc khùng cho nó đi” anh Hùng khoanh tay nói.
“Cái quần què, con Hoà đâu chưa đến sao?” anh Phú vừa nói vừa nghiêng đầu ra cửa xem.
Được rồi quá mệt rồi, cô thật sự muốn cười vào mặt bọn này thật sự không giống ai hết đã lớn đầu như vậy rồi còn gì mà vẫn y như con nít.
“Chưa người ta đang bận đợi người yêu đến, này cô Hoà có bảo em ra đón người yêu đó” anh Hùng vừa nói vừa nhìn về phía Lục Nghi nói.
Lúc Nghi nghe thì hoang mang không biết là từ bao giờ cô đã người yêu rồi.
“What the hell, sao tự nhiên tôi có bồ vậy mọi người” nhưng nói vậy nhưng cô bạn đã đứng lên chuẩn bị đi ra xem.
Lục Nghi vừa đi thì cô cùng với mấy anh cũng ngồi vào mâm.
“Mấy năm nay đi làm em có người yêu chưa đấy” anh Hùng vừa đưa đũa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-nua-nhe/2727050/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.