Tô Tinh Dã không nhớ rõ đến cuối cùng Đổng Lai rời đi như thế nào, chỉ nhớ rõ tiếng đóng cửa “Ầm—” một tiếng kia cứ vang vọng mãi trong đầu. Có thể là do cửa sổ ở ban công không khóa, trong lúc nhất thời tay chân vô cùng lạnh lẽo, mãi tới khi điện thoại để bên cạnh không hề báo trước mà kêu lên, trong không gian yên tĩnh này lại vô cùng vang vọng, dường như lúc này cô mới hoàn hồn lại, thân thể mỏng manh khẽ run rẩy, ánh mắt cô khẽ chuyển tới trên màn hình điện thoại đang kêu. Sau khi nhìn thấy tên trên màn hình, ánh mắt trống rỗng của cô dần dần có tiêu cự.
Cô vươn tay cầm lấy điện thoại, chậm rãi bình ổn một hơi, sau khi hồi phục khá ổn, bấy giờ cô mới kéo nút nhận cuộc gọi sang, “Em đây?”
Đầu bên kia cũng không đáp lại ngay mà là im lặng vài giây, lúc này mới có tiếng nói phát ra, “Sao bây giờ mới nhận điện thoại?”
Ngay vào lúc nghe được giọng nói kia của Thẩm Vọng, một cảm giác chua xót và tủi thân khó có thể miêu tả xông thẳng lên trên não, nhưng cô vẫn theo bản năng duỗi tay che miệng lại, lặng lẽ nghẹn ngào vài cái, cố gắng duy trì bình tĩnh mà giải thích: “À… Lúc nãy em còn đang tắm.”
“Thật vậy sao?” Thẩm Vọng Tân hỏi cô.
Tô Tinh Dã cảm thấy tầm nhìn trước mắt bị hơi nước che khuất, cô cố gắng nhếch khóe miệng lên, “Ừm, đúng, tất nhiên là thật rồi.”
“Sao giọng của em lại như thế này? Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-gap-go-mot-doi-ben-anh/2523754/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.