Tô Tinh Dã tiễn Thẩm Vọng Tân đến trước cửa thang máy, Thẩm Vọng Tân nói với cô: “Trở về đi, nhé?”
Tô Tinh Dã xoắn góc áo, “Anh vào thang máy rồi sau đó em sẽ về.”
Thẩm Vọng Tân nhìn hai mắt cô vẫn chưa hết hồng, dặn dò nói: “Buổi tối ngủ ngon nhé, không cần nghĩ quá nhiều được không?”
Tô Tinh Dã gật đầu, “Ừm, em biết rồi.”
“Đinh—” thang máy đã đi lên, Thẩm Vọng Tân vẫy tay ý bảo cô vào nhà, lúc này mới vào thang máy.
Bên này sau khi Thẩm Vọng Tân ra khỏi thang máy, giơ tay đè vành mũ lưỡi trai xuống, lúc này mới nhanh chóng lên xe, mà anh không biết rằng, từ khi anh vừa ra khỏi thang máy đã có một ánh mắt luôn dõi theo người anh, mãi tới khi xe của anh ra khỏi gara dưới hầm, sau đó tầm mắt của người đó mới chậm rãi thu lại.
Chủ nhân của ánh mắt này cũng không phải ai khác mà là Dương Vân đã sớm nhanh chóng chạy tới. Căn bản là chị không biết chuyện hôm nay Đổng Lai về nước, mãi tới khi trong nhà gọi điện thoại cho chị thì chị mới biết, hơn nữa lúc chị nhận được điện thoại cũng biết Đổng Lai đã đi tới tiểu khu mà Tinh Dã đang ở. Chị hiểu rất rõ quan hệ giữa mẹ con hai người kém tới mức nào, cũng biết rõ ngày thường Tô Tĩnh Dã trông có vẻ như không thèm để ý tới cái gì, nhưng chắc chắn rằng Đổng Lai là một cái vảy ngược của cô. Trên đường đi chị gọi cô vài cuộc điện thoại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-gap-go-mot-doi-ben-anh/2523752/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.