Ủa, Bạch Y đâu rồi ta. Sao cô ấy không đợi mình đi làm.Hồng Diệp thức dậy sau một giấc ngủ đầy thư thái cô bất giác đi vào tìm Bạch Y nhưng không thấy rồi lò mò xuống bếp làm thức ăn thì thấy dòng chữ viết trên giấy để ở phía bàn.
“Em hôm nay không đi làm, em có việc đột xuất chị đừng lo nha.”
Đọc xong dòng tin đó cô lại tiếp tục dọn buổi sáng với món bánh mì sandwich cho bản thân.
Đang ăn cô chợt nhớ ra điều gì đó và khi nhìn về phía phòng khách cô thấy khá lộn xộn nên bắt máy gọi điện cho Bạch Y.
Lần đầu, tiếng điện thoại vẫn cứ đỗ chuông nhưng không ai bắt máy cô nhẫn nại gọi đến cuộc khác vẫn không có hồi âm.
Trong lòng càng trở nên sốt ruột và lo lắng những suy nghĩ không mấy tích cực cứ hiện lên. Đôi tay cầm điện thoại cứ điện mãi, điện hoài và cô vừa tiếp tục gửi tin nhắn cho cô nàng ấy.
Do đã điện nhiều lần nhưng không được cô định bụng sẽ báo cho Thắng Long bỗng nhiên lúc này điện thoại reo lên tiếng chuông nhìn vào mài hình dòng số điện thoại mà cô đang mong chờ hiện lên làm cô mừng rỡ vô cùng.
- Bạch Y, cô đang ở đâu vậy? Sao tôi điện cho cô không được.
Cuộc gọi thứ 3 trở nên đã làm tôi thức giấc nhưng cố gắng lắm cuối cùng mới có thể lấy được chiếc điện thoại phía bên tủ giường. Nhích cơ thể đau nhức dường như muốn vỡ ra làm trăm mảnh làm tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-dau-van-lan-nho-nhau/3374453/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.