Phía đèn phòng được tắt hết chỉ còn sót lại chiếc đèn ngủ với ánh vàng nho nhỏ. Tôi nằm im trên giường với đôi mắt nhìn trân trân lên trần nhà.
Từ đầu đến cuối tôi chẳng hề buồn ngủ hay gì cả chỉ muốn diễn trước mặt anh ta để không khỏi nghi ngờ nhưng hiện tại, khi tôi đã vào được trong nhà và bước vào nơi ngủ của Bắc Phàm nhưng tuyệt đối không được manh động.
Mọi nơi ở đây từ lúc đầu tôi vào đều được thiết kế những chiếc camera rất nhỏ hoặc được thiết kế như món đồ trang trí trong nhà vậy. Nên tôi không dám chắc được phòng này có không nên không thể làm gì. Chỉ có thể nằm đây và xem xét thiết kế rất chi đơn giản của căn phòng Bắc Phàm.
Với tông màu chủ đạo là đen xám, những thiết kế cũng không quá bắt mắt hay thu hút người khác bởi những vật dụng trong phòng anh đa phần là các thiết bị, vũ khí nguy hiểm.
Ngộ thật! Dám đee những thứ không an toàn trong phòng chẳng khác nào đang tự đặt quả bom cho đời mình.
Lắc đầu ngao ngán cho việc làm điên khùng, quái dị của anh ta tôi lại nhìn về phía chiếc gương to trong phòng. Sao lại để chiếc gương như vậy về phía giường thật kì lạ quá đi mất.
Đầu óc cứ miên man suy nghĩ đủ điều và cố tìm cách để ngủ nhưng nảy giờ tôi làm không có cái nào thành công.
“Cạch”
Tiếng cửa phòng vang lên. Tôi chợt giật mình và cố vén chăn lên che đi gương mặt của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-lan-dau-van-lan-nho-nhau/3374446/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.