Cuộc sống của cô rất tự do, rất thoải mái. Cô thích gì thì làm đó, không ai cấm cản, không ai có thể kiểm soát được cô cả.
Nhưng còn bây giờ thì sao, cô lại bị bắt ở đây để làm một người hầu. Hằng ngày phải sống theo những luật lệ hà khắc mà chủ nhân đã đặt ra.
Cuộc sống như thế này cô không thích một chút nào cả, cô vẫn thích cuộc sống của mình trước kia hơn nhiều.
Nếu là cuộc sống trước kia thì giờ này cô vẫn còn nằm trên giường mà ngủ ngon lành rồi.
Triệu Lan Vy nhớ về chiếc giường của mình, mà không biết từ lúc nào đã lạc vào trong giấc mơ ….ngủ quên luôn rồi.
Lúc này, có hai người hầu đi ngang qua nhà bếp, nhìn thấy cảnh tượng Triệu Lan Vy ngồi bệt dưới sàn nhà mà ngủ ngon lành, liền soi mói chỉ trỏ.
" Cô nhìn cô ta kìa, làm người hầu mà tưởng mình là chủ ở đây à, mà dám ngủ ngon lành như thế. "
" Hay chúng ta đi nói với dì Mỹ để dì ấy phạt cô ta. "
Sau một hồi suy nghĩ cô người hầu đứng bên cạnh mới lên tiếng.
" Tôi có ý này hay hơn. "
" Ý gì? "
Ánh mắt cô ta liền hiện lên vài phần hiểm ác.
" Cô thấy mấy món đang nấu trên bếp không? Bây giờ chút ta bỏ thêm vài gia vị vào trong đó, rồi đổ tội cho cô ta. Ông chủ là người rất hung dữ, thế nào cô ta cũng bị đánh đến thịt nát xương tan cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-van-vuong/3037398/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.