Đúng thật như lời Trác Duệ Quân đã hứa, hắn không còn nhốt cô trong lâu đài nữa, mà đã cho cô được ra ngoài, nhưng mà cô cũng không được phép đi quá lâu.
Có điều là, cô chưa trả lời hắn việc kết hôn hay không mà hắn lại tự quyết định ngày luôn rồi.
Hôn lễ của cả hai sẽ được tổ chức vào hai tháng sau.
Triệu Lan Vy biết được liền hùng hổ đến trước mặt hắn:" Ông chủ, em chưa trả lời ông chủ là có kết hôn hay không mà ông lại tự quyết định luôn rồi, nhưng vậy là ép hôn người ta …. "
Trác Duệ Quân vẫn điềm tĩnh, vẫn cứ ngồi lật lật quyển album chọn đồ cưới dường như lời cô nói chẳng có chút giá trị gì với hắn cả.
Triệu Lan Vy nhìn thấy thái độ như vậy của hắn liền tức giận.
Cô vẫn còn trẻ, cô không muốn lấy chồng sớm, cô vẫn còn muốn đi chơi.
" Không cưới! " Có lẽ vì tức giận nên tiếng của cô hơi lớn.
Bây giờ hắn xoay qua nhìn cô, làm cô giật bắn mình.
Hắn có phải bị cô chọc tức rồi không?
Đột nhiên Trác Duệ Quân nắm lấy cổ tay của Triệu Lan Vy kéo mạnh, khiến cả người cô ngã nhào vào lòng hắn, trán bị đập mạnh vào ngực hắn, hơi ê.
" Không cưới? " Hắn trầm giọng hỏi.
" Không …." Giọng của Triệu Lan Vy không biết từ bao giờ đã nhỏ xíu lại, không còn uy lực như lúc nãy.
" Em dám? " Hắn càng lúc càng đáng sợ:" Tôi chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-van-vuong/3037322/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.