Triệu Lan Vy liền lấy điện thoại gọi cho Triệu Việt:" Ba! Ba đã đến nơi chưa? "
" Đường hơi đông nên ba bị kẹt xe tí xíu thôi. "
" Vậy ba tới đâu rồi con đi ra đón ba. "
Triệu Việt liền từ chối:" Thôi được rồi, ba cũng gần tới rồi, con cứ làm lễ trước đi để muộn giờ lành là không tốt đâu. "
" Như vậy sao được …."
" Ba nói được là được mà, con cứ làm lễ trước đi, đừng để chồng con phải chờ. "
Triệu Lan Vy cuối cùng cũng đồng ý:" Vậy ba đi đường nhớ cẩn thận đó. "
" Ừm, ba biết rồi. "
Tắt máy xong, Triệu Lan Vy khẽ thở dài, cuối cùng thì ngày trọng đại của cô, ba cô lại không được chứng kiến.
Trác Duệ Quân bước lại chỗ Triệu Lan Vy, hắn thấy ánh mắt cô rũ xuống có hơi buồn, trong lòng hắn như vỡ tan, bước chân liền trở nên vội vàng, ôm chầm lấy cô vào lòng.
" Ba của em không đến kịp rồi. "
" Không sao, chúng ta có thể đợi. "
Triệu Lan Vy xoay lại nhìn Trác Duệ Quân:" Ba nói với em chúng không cần đợi ba, cứ làm lễ trước. "
Trác Duệ Quân đưa tay lên bẹo má của cô:" Làm lễ thì phải vui lên, không được buồn như vậy. "
Triệu Lan Vy mỉm cười:" Biết rồi, ông chồng già…"
" Em vừa nói ai già? " Trác Duệ Quân vẫn không tin được hôm nay cô dám ở trước mặt hắn chê hắn già, đúng là bị hắn nuông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-van-vuong/3037319/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.