Dương Khắc Chân nghe xong như chết lặng, thì ra tất cả những gì nàng đoán đều đúng. Hàn Vân Dung thật sự đã ra tay với gia tộc của nàng… vốn đã chuẩn bị tinh thần nhưng khi biết tin trái tim nàng cũng không thể tránh khỏi cảm giác đau đớn như rỉ máu.
" Người kể lại con nghe người đã thấy gì…"
" Sau khi nhận được mật thư của con, ta đã tức tốc lên đường tìm về Dương gia trang nhưng khi đến nơi ta thật sự không còn tin vào mắt mình nữa… toàn bộ Dương phủ đều bị niêm phong lại, ta lẻn vào trong thì…"
" Thì sao?.. người nói đi chứ!"
“… Dương gia toàn bộ như một khung cảnh hỗn chiến, hoang tàn xơ xác, khắp nơi chỉ còn kịp lưu lại những vết máu khô trên vách nhà…”
Dương Khắc Chân vốn đã lường trước được chuyện này nhưng nàng muốn tự tìm cho mình một lý do để không ra tay với hắn, nàng sợ bản thân mình sẽ hối hận suốt đời…
Hiện tai bệnh tình của thái hậu đang ngày một trở nặng, Thái Điệp Y luôn tìm cách tiếp cận bà hòng đoạt được binh phù để giữ cho tính mạng người mình thương được an toàn, sau khi Dương Khắc Chân có được binh phù chắc chắn ngày phản công sẽ không còn xa nữa.
( Cung Thái Hoà)
Thái hậu chỉ tin tưởng duy nhất một Thái Điệp Y, vốn mầm bệnh trong người bà từ lâu đã có nhưng dạo gần đây đột nhiên lại phát tác, thái hậu cũng chẳng còn lo lắng gì Vân Ninh công chúa đã trở về Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-nghiet-duyen/3571735/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.