Ngày hôm sau như lời đã hứa, Thái Điệp Y vào giờ Thân đã có mặt tại cung Mộc Đình của Dương Khắc Chân.
Tiểu Hoa dẫn đường cho Thái Điệp Y ngồi sau đó rót cho ả một tách trà hoa cúc, Thái Điệp Y vừa đưa chén trà lên miệng thì Dương Khắc Chân đã xuất hiện.
" Vào chuyện chính đi, ta không có nhiều thời gian để ở đây nghe cô tâm sự đâu, hiện giờ sức khỏe của thái hậu rất yếu ta còn phải chăm lo cho người!"
" Được vậy thì ta muốn ngươi trộm binh phù của thái hậu!"
Thái Điệp Y rùng mình đến làm đổ cả tách trà, ả không muốn tin vào những chuyện mình vừa nghe thấy nữa. Dương Khắc Chân thường ngày bị ả bày mưu tính kế hôm nay trong mắt chỉ toàn là lửa hận, đến ả còn phải dè chừng hết mấy phần.
" Người điên rồi, ngươi muốn dấy binh tạo phản ư???"
Dương Khắc Chân đứng dậy, nàng chậm rãi bước ra phía sau Thái Điệp y dùng hai tay đặt lên vai ả trấn an giúp ả ngồi xuống.
" Cho dù như vậy thì đã sao chứ? Ngươi giúp hay là không giúp đây?"
" Không giúp, ngươi đừng tưởng sẽ uy hiếp được ta. Cùng lắm thì không làm hoàng hậu nữa, vốn dĩ ta cũng chẳng cần cái danh vô thực này!"
Dương Khắc Chân cười lớn, nàng cười vì chính sự ngu xuẩn của Thái Điệp Y. Nếu đã đi tới bước đường này thì đâu đơn giản chỉ là đem danh dự để uy hiếp một người nữa.
" Ngươi cười cái gì chứ?"
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-nghiet-duyen/3571734/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.