" Nực cười, ta mà lại cần ngươi rủ lòng ban phát cho cái gọi là cơ hội sao? Chính ta sẽ tự tạo ra cơ hội cho mình!"
Dương Khắc Chân trong tay từ lâu đã cầm sẵn trâm bạc, đầu trâm sắt nhọn đã đợi sẵn để thưởng thức yết hầu của hắn. Hàn Vân Dung cười thống khổ, tay thuận nắm chặt lấy tay đang cầm hung khí của nàng chỉ cần dùng một chút lực ngay lập tức chiếc trâm bạc đã rơi khỏi tay nàng.
" Quả thật trẫm có hứa sẽ cho nàng cơ hội, nhưng không phải bây giờ!"
Hàn Vân Dung không tranh cãi với nàng, hắn dứt khoát uống một hơi đã hết chén canh, chén canh không tử tế đặt lên bàn mà tùy tiện mặc cho nó rơi vỡ vụn xuống nền, Tiểu Hoa bên ngoài nghe tiếng động lòng lo vô cùng chỉ đáng trách kẻ bước vào lại chính là Hàn Vân Dung, khi không có lệnh bất kì kẻ nào tiến vào đều xử tội chết. Hàn Vân Dung khoá chặt hai tay nàng, tay còn lại bóp lấy miệng nàng ép buộc nàng phải mở miệng, Dương Khắc Chân kháng cự trong bất lực, dù là người luyện võ từ nhỏ nhưng suy cho cùng vẫn là cơ thể của nữ nhân, hơn nữa võ nghệ của hắn lại còn cao hơn nàng mấy bậc. Dương Khắc Chân bị cưỡng chế mở miệng, Hàn Vân Dung ngay lập tức đã chạm môi với nàng, hắn từng chút một đưa dòng canh lê ấm áp chảy xuống cổ họng nàng, canh lê thường ngày thanh mát hôm nay chỉ toàn vị đắng chát, Dương Khắc Chân đau đớn ghì cắn lấy môi hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-nghiet-duyen/3571720/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.