Tối hôm đó, sau khi nhận được lệnh triệu kiến của Hàn Vân Dung, Dương Khắc Chân đã ngay lập tức có mặt, trên tay còn cầm theo một bát thảo dược lớn.
" Hoàng thượng, người cho gọi thần..."
" A Chân, nàng đến đây với trẫm!"
Khắc Chân tiến đến gần hắn, tay không quên đặt bát thuốc nóng hôi hổi trước mặt.
" Cái này là....?"
" Là thuốc mà thần cất công nấu cho người, mất đến hai canh mới xong!"
" Không cần đâu, quân y nói vết thương của trẫm đã hồi phục rất tốt, nghỉ ngơi một thời gian sẽ khoẻ lại, không cần sử dụng thuốc!"
Hàn Vân Dung mở chén thuốc mà Khắc Chân chuẩn bị lòng có chút chột dạ, hắn trước giờ rất ghét mùi của thuốc cộng thêm việc bản thân hoàn toàn khoẻ mạnh hắn nhất định có chết cũng không muốn uống.
" Hoàng thượng.... Là thần cố tình chuẩn bị cho người, người không thể uống thật sao?"
"...."
" Thôi được rồi, trẫm uống!"
Nhìn vẻ mặt buồn bả của Dương Khắc Chân hắn cuối cùng vẫn là không nhịn được, Hàn Vân Dung tay nâng lấy bát thuốc mùi hương nồng nặc vị đắng xộc lên đến tận mũi, nhìn bát thuốc sền sệt màu đen đáng sợ ấy khiến hắn cố gắng đưa mắt cầu xin nàng tha mạng lần nữa nhưng lại bị ngó lơ bắt buộc một hơi liều mình mà uống hết. Có lẽ, từ thời được sinh ra đến giờ hắn chưa từng uống thứ thuốc nào mà đắng đến kinh khủng như vậy, đắng đến mức khi nuốt xuống cổ họng vẫn còn đọng lại vị....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-nghiet-duyen/3571708/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.