Từ ngày được sống dưới danh nghĩa là dưỡng nữ của Dương thừa tướng đến nay, Dương Khắc Chân chưa lần nào khóc nhiều đến vậy, từ nhỏ cha đã dạy nàng ý chí phải cứng rắn như nam nhi, bản thân phải trở thành người có ích cho đất nước ấy vậy mà khi đứng trước mặt hắn, nàng đã có những biểu cảm ngượng ngùng không phải phép... hôm nay, khi nhìn Hàn Vân Dung đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc Khắc Chân lại càng không thể che giấu cảm xúc của mình, nàng khóc đến nất nghẹn hệt như một đứa trẻ.
" A Chân, trẫm... trẫm thích nàng!"
"..."
" A Chân... nàng đành lòng để trẫm ra đi mà không có người nối dõi sao?"
Đứng trước lời tỏ tình quá đột ngột của Hàn Vân Dung, Dương Khắc Chân vô cùng bất ngờ... người như nàng sao có thể xứng với hắn...
" Xin lỗi, trẫm đường đột quá. A Chân đang còn tuổi trẻ, nàng gả cho trẫm ngộ nhỡ... sau này lại trở thành góa phụ..."
" Hoàng thượng, người đừng nói nữa. Chỉ cần người cố gắng khỏe mạnh Khắc Chân sẽ đồng ý gả cho người!"
" Nàng nói thật chứ?"
" Lời Khắc Chân hoàn toàn chân thật!"
Hàn Vân Dung mỉm cười, 28 năm sống trong hoàng cung chưa lần nào hắn được sống vì bản thân mình, bá tánh làm trọng, lần này có lẽ là lần hạnh phúc nhất trong cuộc đời của hắn...
" A Chân, nàng đỡ trẫm. Trẫm cảm thấy đỡ hơn rồi!"
Khắc Chân mừng rỡ khi Hàn Vân Dung khởi sắc, nàng nhanh chóng đõ hắn đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-nghiet-duyen/3571707/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.