Khi quân Hàn triều đã khuất bóng, Khắc Chân cũng ngất lịm đi...
( Doanh trại)
" Hoàng thượng, quân ta đã trở về..."
Nhìn sắc mặt của tình báo, Hàn Vân Dung biết chắc đã có chuyện không hay. Hắn từ trong lều nhanh chóng di chuyển đến nơi rút quân. Hàn Vân Dung không tin vào mắt mình, suốt 6 năm thân chinh chưa từng có trường hợp nào thảm hại như vậy, người ngựa chỉ còn ít hơn phân nửa kẻ còn sống không trọng thương thì cũng thương tật suốt đời...
" Dương tướng quân đâu?"
"..."
Gương mặt Hàn Vân Dung biến sắc, câu hỏi của hắn không một binh tướng nào dám đáp trả. Hàn Vân Dung cố kìm nén cơn run rẩy sau tay áo, hắn nóng giận túm lấy cổ áo kẻ đối diện một lần nữa to tiếng.
" TRẪM HỎI LẠI LẦN NỮA, DƯƠNG TƯỚNG QUÂN ĐÂU?? NÀNG ĐANG Ở ĐÂU??"
"... Hoàng.. thượng, quân ta bại trận... tướng quân liều mình khống chế tướng giặc giải vây cho chúng thần trở về báo tin, ngài ấy e là..."
Trong thoáng chốc hắn tưởng chừng như vô thực, tai hắn ù ù không thể tiếp nhận bất kì tin tức gì về trận chiến nữa... Dương Khắc Chân của hắn đang không rõ sống chết, hắn muốn cứu nàng.
" Toàn bộ binh sĩ nghe lệnh, tối mai theo ta nghênh chiến!"
" Hoàng thượng, tuyệt đối không thể được. Quân ta thương vong vô số, người không thể xuất binh nữa!"
Kiều Giai Hạo hết mực ngăn cản, tuy hắn chỉ vừa đảm nhiệm chức vụ quân sư cách đây không lâu nhưng tư duy chiến lược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-nghiet-duyen/3571703/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.