- Mạc Hòa, ta vẫn đợi chàng!
Ta họ Lưu tên Thủy, truyền nhân của Lưu gia hành nghề trừ yêu diệt ma vang danh kinh thành. Cha ta bảo: "Thời gia tộc ta còn hưng thịnh, còn bỏ xa Lệ gia ở Thiên Lam mấy con phố". Nhưng nhìn cha già vừa nhếch nhác, lôi thôi, còn nhà tranh thì siêu vẹo, xập xệ, ta lại chẳng thể tin lão. Nếu dùng một câu để khái quát về cha ta thì đó chính là: "Đã xấu mặt, xấu bụng, may mắn duy nhất trong đời là có được đứa con thập toàn thập mỹ như ta".
Nhớ chuyện xưa, khi gia gia ta gần đất xa trời nói với cha ta và nhị thúc: "Hai người các ngươi, kẻ có đích tôn kế nghiệp trước, ta sẽ giao kho báu vô giá của nhà họ Lưu cho kẻ đó. Đứa còn lại sẽ có một cuộc sống vật chất tầm thường". Năm đó và và biểu muội Lưu Nhiên ra đời, cha ta vì đoạt báu vật ấy mà dối trên lừa dưới, nói ta là nam. Kết quả là, báu vật ấy là một cuốn sách cũ nát, còn vật chất tầm thường là cả rương báu giúp Nhị Thúc mở được cả cửa hàng lụa vang danh thiên hạ, còn ta, một tiểu cô nương "xinh đẹp", cư nhiên phải giả nam trang suốt mười mấy năm nay. Cha ta nghiên cứu sách, hành nghề trừ tà để kiếm sống cho đến khi ta 10 tuổi, mẹ ta mất, cha ta cũng ngưng hẳn việc trừ tà. Kinh tế nhà ta lao dốc không phanh phải nhờ vả, khuất nhục vị nhị thúc đang phất lên như gió.
Năm ngoái, ta vừa 18 tuổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-hong-tran/2573856/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.