Đàm Khải Phong ở bên Mỹ cũng hơn hai tuần rồi nhưng anh vẫn không gọi cho cô một cuộc điện thoại nào cả,anh đi gặp đối tác rồi đến trụ sở văn phòng giải quyết hợp đồng thương mại.
Giờ này cũng đã hơn 8 giờ tối,Du Trực đến nhà hàng mua cơm cho Khải Phong rồi đặt ở phòng khách sạn.Sau khi xong xuôi thì anh ta cũng đi ra ngoài giải quyết công việc của mình …
Cho đến 11 giờ đêm thì Khải Phong mới ăn tối, ngươi đàn ông ăn được mấy đũa thì cũng buông xuống. Hình như anh đã quen với khẩu vị của Yến Chi mất rồi.Hơn 2 tuần nay anh ăn uống không được ngon miệng chỉ ăn cho qua bữa mà thôi …
Bữa cơm sau đó cũng nhanh chóng kết thúc, Khải Phong cũng tiếp tục làm việc.Đã hơn nữa tháng anh vô cùng bận bịu cho nên đã không có thời gian gọi điện cho Yến Chi, nhưng sau khi về chắc có lẽ sẽ bù lại.
3 giờ sáng anh chìm vào trong giấc ngủ, điện thoại bỗng có tin nhắn vang lên là số của bác quản gia.
[ Cậu chủ,cô Yến Chi không chịu ăn uống gì cả,cô ấy bị bệnh rồi]
Hai nước,hai múi giờ trái ngược nhau cho nên Khải Phong không thể xem được tin nhắn cũng là chuyện thường tình…Ông quản gia đem cháo vào nhưng Yến Chi chỉ ăn được một miếng rồi không ăn nữa. Chẳng hiểu sao dạo gần đây sức khỏe của cô cứ xuống cấp trầm trọng,cứ hay nhức đầu chóng mặt liên miên. Buổi tối thì cũng không thể ngủ được,tâm tình thì có chút lo lắng giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-dau-thuong/3408898/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.