Đến 7 giờ sáng ngày hôm sau khi cô thức dậy thì không thấy anh đâu cả,chỗ nằm kế bên cũng không còn hơi ấm.Cả người của cô bây giờ rất đau đớn,eo nhức,chân đau không thể nào đi đứng được như người bình thường.Yến Chi phải mất 20 phút thì mới đi vào nhà tắm.
" A …đau quá …" cô chống tay lên
bồn rửa mặt để bản thân mình không bị té.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong xuôi thì cô cũng tắm rửa rồi mới đi xuống lầu làm việc nhà,dù cơ thể cô đau thật nhưng cũng phải làm công việc của mình chứ nếu không sẽ bị anh mắng cho mà xem.
" Yến Chi,hôm nay cháu dậy trễ hơn thường ngày"
Ông quản gia lên tiếng trêu trọc,sau đó kéo cô lại bàn ngồi xuống ăn sáng khiến cho cô có chút khó hiểu mà nhìn ông chầm chầm.
" Bác quản gia,cháu còn phải đi làm việc nữa "
" Haizzz,ta chỉ làm theo mệnh lệnh của cậu chủ thôi.Cậu ấy bảo sau này mỗi buổi sáng phải nhắc cháu ăn sáng rồi sau đó thì muốn làm gì thì làm "
" Thật sau bác "
" Ừm "
" À mà cậu chủ đã đi công tác từ sớm rồi,chắc khoảng 2 đến 3 tuần thì mới về.Cậu ấy dặn cháu ở nhà đừng đi lung tung "
Đi lâu như vậy sao,cô cảm thấy có chút buồn.
" Dạ cháu biết rồi"
Yến Chi cười cười rồi cúi đầu xuống ăn tô cháo,ở bên cạnh còn có một ly sữa tươi. Suốt 3 năm qua anh ấy chưa từng đối xử tốt với mình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-kiep-dau-thuong/3408897/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.