Còn ở bên trong phòng, sau khi Tiêu Trọng Triết kéo cô vào thì liền đem cô đặt lên giường, trực tiếp hôn lên môi của cô mà không hề do dự. Nhưng rồi một sợi dây lý trí duy nhất được sót lại đã kéo anh về thực tại, cố gắng kiềm nén dục vọng của bản thân rồi lại nhỏ giọng nói:
- Nam Nam ngoan, để anh ôm em một chút.
- Anh... Không sao chứ?
- Chỉ cần ôm em là sẽ không sao.
Chân Nam Nam có hơi luống cuống không biết nên làm gì nữa, nhưng tới lúc cô chạm vào người anh thì thấy anh đang rất nóng, phải nói là cứ như phát sốt ấy, tới đây cô còn hốt hoảng muốn đẩy anh ra để lấy thuốc hạ sốt. Nhưng cô càng cựa quậy thì con thú trong người của Tiêu Trọng Triết càng khó kiềm chế, anh giữ chặt lấy cô, nhẹ nhàng hôn lên cổ của cô, thở gấp nói:
- Nếu em còn động đậy thì anh sẽ không thể làm người nữa.
- Anh... Anh sao vậy? Anh bệnh rồi sao? Để em gọi cấp cứu.
Vì vừa rồi Chân Nam Nam có cầm theo điện thoại nên cô đã định gọi cấp cứu thật, Tiêu Trọng Triết cảm thấy bản thân sắp nổ tung rồi, liền giành lấy điện thoại của cô rồi ném đi, sau đó anh lại hôn lên môi của cô. Lần này không có chút dịu dàng nào, thay vào đó là sự chiếm hữu điên cuồng, môi lưỡi quấn quýt cũng không có thời gian ngừng lại, cho tới khi Chân Nam Nam không thể thở được nữa thì anh mới buông ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-rung-dong-ca-doi-van-vuong/3492409/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.