Tiêu Trọng Triết rời đi chưa được hai phút thì Vu Tiết An cũng viện cớ bản thân sắp nôn rồi nên phải nhanh chóng vào nhà vệ sinh, với cái lý do củ chuối đó thì chẳng ai nghi ngờ cả, cô ta cứ thế mà trực tiếp đi vào bên trong.
Nhưng chỉ có người cảnh giác như Chân Nam Nam là thấy không đúng, chẳng phải vừa rồi Vu Tiết An còn rất tốt sao? Hơn nữa cô ta cũng đâu có uống quá nhiều, sao tự nhiên lại buồn nôn được chứ.
Nghĩ đến đây, Chân Nam Nam liền nhanh chóng gửi tin nhắn cho Tiêu Trọng Triết.
[Chân Nam Nam]: Vu Tiết An đã đi vào trong rồi, anh ổn chứ?
[Tiêu Trọng Triết]: Nam Nam, lên đây.
Tuy Chân Nam Nam không hiểu tại sao anh lại gọi cô lên, nhưng cô vẫn đứng dậy rồi đi vào bên trong, lúc này Vũ Tiệp Dao còn đùa giỡn, nói:
- Nhìn anh Trọng Triết đi kìa, bám người thật đó, chỉ là đi thay áo thôi mà, sao lại có thể dính như sam thế chứ.
Nghe đến đây thì ai nấy đều cười đầy ẩn ý, nhưng rồi đột nhiên ở bên trong nhà lại phát ra tiếng hét rất lớn, Dương Thư Mẫn nhận ra đây là giọng của Vu Tiết An, nhưng tại sao cô ấy lại hét lên thảm thiết như vậy chứ? Nhận ra tình hình không ổn, Dương Thư Mẫn còn có hơi nhíu mày, lẽ nào Vu Tiết An lại làm chuyện gì đó ngu ngốc rồi?
[...]
Thời gian quay lại mười phút trước, khi Tiêu Trọng Triết vừa vào phòng thì toàn thân đã bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-rung-dong-ca-doi-van-vuong/3492408/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.