Vậy còn A Kiều? Ngươi đối với muội ấy là như thế nào? 
- Không là gì cả... 
- Thật sự? 
- Rốt cuộc ngươi đến đây là muốn làm gì? 
Cao Yến Nguyệt khó chịu chất vấn nàng. 
Nàng ta không muốn phải cảm thấy mắc nợ bất kỳ ai. 
Trong cuộc đời của nàng ta chỉ nợ một người duy nhất đó là vị tỷ tỷ năm xưa. 
Vì thế nàng ta càng không muốn nhắc đến người tên A Kiều. 
Mỗi lần cái tên đó xuất hiện nàng ta đều cảm thấy bản thân mình đã làm sai, bản thân nàng ta mắc nợ nữ nhân đó rất nhiều. Và điều đó làm nàng ta vô cùng chán ghét! 
- A Kiều thật sự vô cùng thương ngươi.... 
Mẫn Chi thở dài, ánh mắt đăm chiêu nhìn về xa xăm. 
- Có rất nhiều điều ngươi muốn tiếp nhận hay không là quyền của ngươi. Ta chỉ muốn ngươi nhớ rằng bản thân ngươi sắp lên chức mẫu thân, đừng làm điều dại dột mà hại đến sinh linh vô tội. Còn nữa...bức thư này là A Kiều gửi cho ngươi...chỉ là ta từng nghĩ ngươi không xứng đáng để đọc nó. 
Mẫn Chi để lại bức thư trên bàn rồi cũng rời đi. 
- Đi thôi! 
- Ân tiểu thư! 
................ 
Cao Yến Nguyệt vẫn luôn bất động từ khi Mẫn Chi rời khỏi. 
Ánh mắt nàng ta luôn đặt trên bức thư kia nhưng đôi tay run rẩy không dám cầm lấy nó.. 
Hít một hơi thật sâu tự lấy trấn an cho bản thân. Nàng ta nặng nề cầm lá thư lên. 
Trên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-khac-nho-mot-doi-mong/2941477/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.