Không biết chuyện gì đã xảy ra, mà lại khiến Tà Thần trở nên nghiêm túc đến thế?
Thời Ngu nhìn ra ngoài cửa sổ. Sắc trời chẳng khác mấy so với khi quỷ dị tấn công trước đó, nhưng trong lòng cậu lại mơ hồ dấy lên dự cảm chẳng lành.
"Quác quác."
Tiểu quái vật nghiêng đầu, giọng nghi hoặc: "Mẹ ơi, bên ngoài... hình như rối loạn rồi."
"Cái gì rối loạn?" — Thời Ngu phục hồi tinh thần, khẽ nhíu mày. Với sinh vật như tiểu quái vật, việc cảm nhận sai khác thường lắm, nhưng nếu nó lại đặc biệt nhắc đến...
Cậu chưa kịp nghĩ tiếp thì con bé đã kêu lên: "Quác quác, hơi thở bên ngoài... hình như hỗn loạn."
Tiểu quái vật không diễn tả nổi cảm giác ấy, chỉ biết ví von: "Giống như mẹ ăn bắp rang trộn cá chua ngọt, khó chịu lắm."
"Bắp rang với cá chua ngọt?" Thời Ngu khẽ giật khóe môi, ví dụ gì kỳ cục thế. Nhưng cậu vẫn bắt được trọng điểm — hơi thở hỗn loạn.
Hoặc nói đúng hơn là không gian hỗn loạn.
Nếu vậy thì hợp lý rồi, bởi chính cậu cũng cảm thấy có điều không ổn.
Theo lời Tang Hoài Ngọc, Thời Ngu nên ở nhà chờ tin. Nhưng càng chờ, cậu càng bứt rứt như có kiến bò khắp người.
Cậu ôm gối, nhìn cốc trà sữa trên bàn mà chẳng thấy vị gì. Cảm giác nôn nóng chẳng hiểu do đâu — hay là thời tiết ảnh hưởng?
Thời Ngu mím môi, cúi đầu xem tin tức trên điện thoại.
Do mây đen đột ngột kéo đến, đài khí tượng đã phát cảnh báo thời tiết cực đoan, tuy tạm thời chưa xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ke-qua-duong-lai-lo-mang-thai-con-cua-ta-than/4693112/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.