Cậu nhìn chằm chằm đối diện rất lâu. Sau khi chắc chắn hoàn toàn không còn dị thường, cậu mới thu "tơ tinh thần" lại, đánh vỡ lồng giam.
Quả nhiên, vũng bùn đặc quánh vừa bị phong kín bên trong đã bị phân giải sạch, hoàn toàn tiêu biến.
Mình... vừa thanh trừ một mảng ô nhiễm của cổ thần thật sao?
Thời Ngu chớp mắt, còn hơi ngẩn người. Đến khi hoàn hồn, cậu mới quay qua kiểm tra đối tượng.
"Thích Ăn Thịt Dê Xuyến" sau khi bùn ô nhiễm rời khỏi đã ổn định sinh mệnh, nhịp thở dần trở lại bình thường, không cần cậu phải gọi cấp cứu nữa.
Cậu yên lòng, thu tơ tinh thần về.
...
Cách đó hơn mười cây số, vài phút sau, mẹ ở nhà gõ cửa gọi con xuống ăn. Gõ nửa ngày không thấy trả lời, bà hốt hoảng vào phòng và phát hiện con gái ngất trên giường, cuống quýt đỡ dậy.
"Thanh Thanh, sao thế con?"
Chu mẫu vỗ vỗ mặt, Chu Thanh Thanh mở mắt, mơ màng không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Cô ngất đi ư? Có khi dạo này thức đêm nhiều quá? Cô lắc đầu, chỉ thấy hôm nay mệt khác thường, kỳ lạ là tay còn nhức nữa.
...
Buổi phát sóng kết thúc, chẳng ai biết cậu vừa tranh thủ xử lý xong một vụ quỷ dị.
Chào tạm biệt khán giả xong, cậu day thái dương, tựa lưng vào ghế. Lúc này cậu mới chậm rãi cảm nhận cơn nhức âm ỉ dâng lên—— hệ quả trực tiếp của việc lạm dụng tơ tinh thần: đau đầu.
Chỉ hơi thôi, nhưng vẫn đủ làm người ta khó chịu. Cậu lười nhúc nhích, nằm im nghỉ.
Tiểu quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ke-qua-duong-lai-lo-mang-thai-con-cua-ta-than/4693094/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.