"Bạch Kha chùa."
"Chính là nơi hôm trước mẹ nói muốn đi đó."
Tiểu quái vật cố gắng tiêu hóa lời của mẹ, rồi bỗng nhớ ra — đây chính là nơi mẹ nói sẽ đến trong ngày sinh nhật.
Thấy nó bắt đầu phấn khích, Thời Ngu vội ôm bụng, liếc quanh rồi nhỏ giọng dặn:
"Im nào. Ở đây không được ồn, chờ lên núi rồi nói."
Tiểu quái vật chớp mắt, ngoan ngoãn gật đầu.
May mà chùa Bạch Kha không quá cao, chỉ là một ngọn đồi nhỏ. Leo một lát đã tới.
Thừa lúc mấy cô chú đi cùng đoàn du lịch đang vào điện thắp hương, Thời Ngu tìm một chỗ nghỉ chân trong đình hóng mát.
Cậu cúi đầu nhìn bụng, khẽ hỏi:
"Đúng rồi, quên chưa hỏi, con vào chỗ này có thấy khó chịu không?"
Cậu vốn chỉ lo chuyện vận xui, suýt nữa quên mất tiểu quái vật trong bụng vốn cũng là một loại "sinh vật đặc biệt", chẳng biết vào chùa có bị ảnh hưởng gì không.
Tiểu quái vật im lặng cảm nhận một hồi rồi lắc đầu.
"Không sao à? Vậy là tốt."
Thời Ngu khẽ thở ra.
Có lẽ chùa này cũng không linh lắm đâu, thôi tới rồi thì cứ bái cho có lệ vậy.
Sau khi nghỉ ngơi, thấy mấy người phía trước đã xong lượt, cậu mới thu dọn đồ rồi đi qua, nhìn bảng hướng dẫn, làm theo trình tự — mua hương, thắp nến, cúi lạy, bái ba lạy thật nghiêm túc.
Vừa bái, cậu vừa lầm rầm cầu nguyện trong lòng:
"Hy vọng người khiến tôi mang thai nhãi con này, uống nước bị sặc, ăn cơm mắc nghẹn, mỗi ngày đều xui xẻo, làm gì cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ke-qua-duong-lai-lo-mang-thai-con-cua-ta-than/4693061/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.