"Không cần, tôi dị ứng với máu."
"Vả lại, anh bây giờ đã hóa quỷ rồi."
Vừa dứt lời, những sợi tinh thần mảnh như tơ liền lao ra, xuyên thẳng qua cơ thể con gấu đường, trong nháy mắt nghiền nát thứ quỷ dị trước mặt.
Sinh vật cấp SSS chỉ kịp mở to đôi mắt tròn đen như hạt chocolate, rồi chúng lăn xuống nền đất, rơi cái "bộp" lạnh buốt.
Từ trong bụng, tiểu quái vật đột nhiên quẫy mạnh, giọng non nớt vang lên:
"Quang quác! Đồ xấu xa... không được nhìn chằm chằm vào mẹ!"
Như thể bị thứ gì đáng sợ nhìn ngược lại, con gấu đường khẽ rú lên, trong khoảnh khắc, tròng mắt nó nứt toác, rồi vỡ vụn thành từng mảnh bơ tanh nồng.
Cách đó không xa, nhóm dị năng giả đang điều tra "vụ tiệm bánh ngọt mất tích". Thẩm Ngôn vừa bước qua khu phố liền đột ngột dừng chân.
Anh cảm nhận được dao động quỷ khí, nhạy bén hơn cả Triệu Văn.
"Phía đông nam... có quỷ dị."
Mọi người lập tức kiểm tra thiết bị đo, quả nhiên hiện ra dao động năng lượng bất thường.
"Chẳng lẽ là 'tiệm bánh ngọt mất tích'?"
Thẩm Ngôn gật đầu: "Khả năng rất cao. Đi thôi."
Trong khi đó, Thời Ngu – sau khi dỗ tiểu quái vật ngừng "bảo vệ mẹ", lại cúi đầu nói nhỏ với nó hai câu. Khi chắc chắn nguồn quỷ khí trong tiệm đã tan biến và con gấu đường thật sự tiêu vong, cậu mới bước vào phòng chế biến phía sau, định xem có ai khác bị hại không.
Trong gian phòng nhỏ, ngoài vài dụng cụ làm bánh còn vương vãi, chỉ có một người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ke-qua-duong-lai-lo-mang-thai-con-cua-ta-than/4693059/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.