Đây cũng là cơ hội gần nhất để họ tóm Mã Võ Dương.
Bên cậu, nhờ "ống nghe" là tiểu quái vật, thông tin về hắn còn chi tiết hơn cả Hội Dị năng giả.
"Vậy là gã chờ ra khỏi siêu thị sẽ thủ tiêu người diệt khẩu?" Cậu nhếch môi. "Đúng là phần tử nguy hiểm, rảnh rỗi là gây chuyện."
Lần này nhất định không thể để hắn toại nguyện.
May mà cậu bắt tiểu quái vật lưu lại viên đá giám thị — không thì giờ còn mò chẳng ra.
Cậu ngáp: "Định vị được chỗ hắn chưa?"
Tiểu quái vật "quang quác" hai tiếng, nhắm mắt cố cảm, rồi gửi về một phương vị cụ thể.
Mẹ ơi... quang quác... ở đây.
Công viên?
Cậu hơi ngạc nhiên — gan hắn to thật. Nhưng công viên cũng dễ: đổi góc theo dõi là xong.
Tối đến, cậu thay đồ, quyết định tới Công viên Tây Lộ. Vì bụng đã lớn, cậu chọn áo hoodie rộng thùng thình, nương bóng đêm cũng che được đôi phần.
Ở Công viên Tây Lộ, Mã Võ Dương lảm nhảm ngồi trên ghế, nhìn chằm chằm viên đá giám thị — cảm giác "nó" mang đến đã chẳng còn.
Không thấy.
Không thấy...
Người đi dạo lướt qua thấp thoáng nhìn kẻ ngồi với dáng vẻ quái dị, ai nấy giật mình, lẳng lặng vòng tránh ghế đá.
Hắn ngẩng đầu đầy hung ác. Bác gái dắt chó đối diện hốt hoảng kêu khẽ. Hắn vừa định đứng lên, thì... viên đá khẽ lóe.
Nó động?!
Mặt hắn méo xệch, hai mắt đỏ ngầu, tay run rẩy giơ lên — suýt bật cười ha hả thì...
Trong đêm yên, một cái tát bất ngờ giáng thẳng vào mặt.
Cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ke-qua-duong-lai-lo-mang-thai-con-cua-ta-than/4693026/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.