Edit: Mèo Mập
Hai tháng sau.
Sau giờ ngọ, ánh mặt trời ấm áp, so với ánh mặt trời tiếng đàn từ phía đông thái dương thần điện thiên giới truyền ra càng ấm áp, làm cho cả thiên giới đều đắm chìm trong tiếng nhạc tuyệt mỹ ấm áp êm tai, làm người ta say mê.
Chỉ có lưu *** cung trung tâm thiên giới, có người vô cùng bất mãn với tiếng đàn, tức giận chửi ầm lên.
– Phiền chết, lại bắt đầu Chu Lợi Địch nhân loại đê tiện kia có phải có tật xấu không, mỗi ngày đều gẩy ra tiếng đàn khó nghe như vậy, kêu tiện nhân đó dừng đi, chết tiệt……
Thần Hậu nghe được tiếng đàn, lập tức giận dữ lôi đình.
Ngả Á Lệ cầm đầu bọn thị nữ toàn bộ không dám nói lời nào, tất cả ở trong lòng lại nghĩ, tiếng đàn hay như vậy, chỉ có Thần Hậu mới ghét.
Kỳ thật Thần Hậu thật sự ghét là người đánh đàn, Thần Hậu vốn rất ghét Chu Lợi Địch, từ ngày đại vương tử Thước Nhĩ Thác Tư vì Chu Lợi Địch ở đấu thú trường trước mặt mọi người trở mặt với Thần Hậu, làm cho Thần Hậu mất mặt trước chúng thần, Thần Hậu liền hận Chu Lợi Địch thấu xương.
Nhưng Thần Hậu lại không có chút biện pháp nào để xử lý Chu Lợi Địch, Chu Lợi Địch hiện tại tuy rằng ngụ ở phía đông thái dương thần điện, nhưng có đại vương tử luôn bên cạnh bảo hộ, Thần Hậu căn bản không thể thương tổn Chu Lợi Địch, chỉ có thể mỗi ngày ở tẩm cung của mình mắng Chu Lợi Địch.
Chờ Thần Hậu mắng vài câu rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-huu-quang-dich-ai-tinh-tinh-yeu-khong-co-anh-sang/1353529/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.