“Ầm….!”
Một tiếng nổ vang lên, ngay sau đó là hai thân ảnh nam nữ bay ra, một ngươi có dáng dấp nữ nhân bay về phía Mạnh Thiên Uy và được lão bắt lấy, người còn lại hiển nhiên là nam nhân thì không được may mắn như vậy bởi vì đỡ lấy hắn chính là những kiến trúc đồ sộ ở Thái Sơ Tông.
“Phụt”…
Gã nam nhân sau khi vạ chạm vào những kiến trúc thì phun ra một ngụm máu tươi sau đó lại kịp thời nôn ra thêm một ngụm máu nữa mới chịu đỗ gục xuống nền đất, máu tươi nhiều đến nỗi trào ra ở cả hai bên khóe môi của hắn.
Ngay lúc đó âm thanh của một nữ nhân kêu lên:
“Tiểu Vũ!!!!!!!”
Thì ra hai người này chính là Vũ Tiểu Vũ và Mạnh Lệ Nương, Mạnh Lệ Nương sau khi được Mạnh Thiên Uy đón lấy liền đưa mắt về phía Vũ Tiểu Vũ nhìn thì thấy hắn liên tục phun ra máu tươi rồi ngã xuống nằm yên không động đậy. Nàng hoảng hốt kêu lên muốn thoát ra khỏi vòng tay của Phụ Thân thì lại nghe Phụ Thân nói:
“Hắn không sao! Mặc dù bị thương nặng nhưng không nguy hiểm đến tính mạnh.”
Mạnh Lệ Nương nghe vậy liền dừng lại tuy nhiên ánh mắt lại thủy chung vẫn mang theo vẻ lo lắng nhìn Vũ Tiểu Vũ không phải nàng không tin tưởng Phụ Thân mà nàng biết uy lực của một kiếm đó như thế nào nếu như không phải vừa rồi hắn ném nàng tránh khỏi phạm vi công kích thì nàng đã là một cỗ thi thể rồi. Nàng khẻ lẩm bẩm
“Ngươi đúng là một tên ngốc mà…! Ngươi càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-hoi-mong/777709/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.