Khi hồi náo nhiệt từ các trận đấu của Đại Hội Thường Niên qua đi thì lúc này màn đêm lạnh lẽo cũng lặng lẽ buông xuống Thái Sơ Tông và không gian tĩnh lặng lại trở về vị trí vốn có của nó, chỉ là trong không gian yên tĩnh này, đâu đó lại vang lên những âm thanh tức giận, đầy oán hận.
“Khốn kiếp! Ta như thế nào lại có thể bị một tên phế vật tu vi còn chưa đạt đến Trúc Cơ như hắn đánh bại…..Không thể nào! Chuyện này thật hoang đường..! Rốt cuộc là vì cái gì ta lại bị hắn đánh bại...?”
Âm thanh phẩn nộ này chính là của Vũ Đại, khi đó hắn bị Bạo Hỏa Quyền của Vũ Tiểu Vũ đánh cho trọng thương bất tỉnh, được người khác đưa về động phủ nghĩ ngơi cho đến tận bây giờ. Việc đầu tiên khi hắn tỉnh lại chính là nghĩ ngay đến kết quả thảm bại của mình trong trận đấu với Vũ Tiểu Vũ mà không phải là quan tâm đến thương thế của mình bởi vì kết quả này hắn không thể nào chấp nhận được.
Âm thanh phẩn nộ lan truyền đến tai của một gã thiếu niên đang cầm một chén nước màu nẫu sẫm trên tay, vừa nghe âm thanh này bước chân của hắn có phần vội vã hơn, tuy hắn bước rất nhanh nhưng chén nước trong tay lại không hề có một chút dao động, khi hắn đến trước của động phủ của Vũ Đại thì dừng lại sau đó hắn nhanh chóng lấy ra một tấm lệnh bài đặt lên cửa động phủ và bước vào trong.
Vừa đi vào trong hắn liền gấp gáp hỏi:
“Đại ca! Huynh làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-hoi-mong/777685/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.