Thành phố B thường có kỳ nghỉ nửa tháng trước kỳ thi tuyển sinh đại học, giúp học sinh có thời gian ôn tập hệ thống kiến thức đã học trong ba năm qua để chuẩn bị cho kỳ thi.
"Tôi thấy nhà trường đang muốn tiết kiệm tiền điện." Hướng Tiền dùng cái muỗng đào dưa hấu ướp lạnh, ngồi xếp bằng ở trên giường, "Cho nên mới để mọi người về nhà bật điều hoà."
Chung Viễn liếc nhìn anh một cái: "Này, muốn đi Đông Bắc, trước tiên phải điều chỉnh dáng ngồi hợp hoàn cảnh đã?"
"Hơ, cho cậu ghen ghét đó. Một người đàn ông thực thụ như tôi đương nhiên phải trau dồi bản thân trong môi trường khắc nghiệt, không giống ai đó không chịu nổi giá lạnh mà phải chạy tới phương nam......"
"Ồ, cái gì cơ?" Chung Viễn mỉm cười nhìn anh, chỉ là nụ cười kia có hơi doạ người.
"Đừng có bày ra cái mặt này, tôi không có sợ đâu." Hướng Tiền thở dài, "Cậu sợ nhất môn nào?"
Chung Viễn nghĩ nghĩ: "Môn Lý"
"Ôi, tôi sợ ngữ văn." Hướng Tiền rất thành thật.
Chung Viễn nhắc nhở anh: "Viết văn đừng để lạc đề."
Trong bài thi thử cuối cùng trước đây, bố cục được chọn từ bài thi của Giang Tô một năm nào đó - Hồi tưởng không trung (Nhớ về bầu trời)
Chung Viễn trả lời rất thận trọng, một vài ngôi sao lấp lánh trên bầu trời lịch sử, nhân gian một cổ anh hùng rong ruổi tung hoành...... Vì tài năng văn chương và logic chặt chẽ của mình, được 41 điểm (Tối đa 50 điểm).
Mà Hướng Tiền không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-ho-khau/2430266/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.