Ngoài cửa sổ hạt mưa thu rơi lất phất, trong làn gió mang theo hơi ẩm mát lạnh.
Sau khi Lư Cảnh Hàng nói những lời này, anh nhìn thật sâu vào đôi mắt Văn Lạc, rồi quay đầu đi vào phòng làm việc. Văn Lạc đứng sững người trong chốc lát mới bước đến bên cạnh ngồi xuống, nhưng y không ý thức được mình đang ngồi trên ghế ăn hay ghế sô pha.
Lư Cảnh Hàng nhạy cảm lẫn tinh tế. Ngay cả bản thân Văn Lạc cũng gần như bị đánh thức bởi lời nói của anh.
Anh ấy nói đúng, y quả thực sẵn sàng mọi lúc mọi nơi, dù là về tài chính hay tình cảm.
—— Sẵn sàng trở lại cuộc sống đơn độc một lần nữa, không để bản thân quá thụ động.
Nhưng không phải vì Lư Cảnh Hàng không cho y đủ cảm giác an toàn.
Văn Lạc nhớ đến một đêm mưa cách đây không lâu, sấm sét rất lớn khiến y chập chờn không sâu giấc. Trong lúc nửa mơ nửa tỉnh, y cảm thấy Lư Cảnh Hàng bên cạnh trở mình rồi mơ màng ôm y vào lòng, lấy đôi tay che lại lỗ tai y, anh không tỉnh giấc, mắt cũng không mở ra, một lúc sau nhịp thở dần trở nên bình ổn.
Ngay cả khi anh đang ngủ, trong tiềm thức vẫn luôn muốn bảo bọc y.
Văn Lạc sững sờ nhìn đường nét hoa văn trên sàn nhà, từng hành động cử chỉ của Lư Cảnh Hàng đối với y đều xuất phát từ tận đáy lòng.
Sợ y lạnh sợ y nóng, sợ y buồn sợ y cô đơn, nâng niu y như nâng niu một báu vật vô giá.
Nhưng y không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-goc-thanh-thi-cua-chung-ta/1697603/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.