Mặc dù Lư Cảnh Hàng liều mạng làm việc, nhưng không ai có thể đảm bảo rằng những gì mình bỏ ra sẽ có thể nhận lại kết quả xứng đáng. Năm nay, toàn bộ ngành công nghệ đều rơi vào giai đoạn trì trệ, tất cả các công ty đều 'bo bo giữ mình', không thèm đếm xỉa đến loại công ty nhỏ bé của bọn họ.
Không hề cảnh báo trước, Thượng Đế bất thình lình mở ra chế độ 'play hard' cho con đường sự nghiệp của Lư Cảnh Hàng.
Ở chế độ 'play hard' thì không thể mong đợi được gì, ví dụ khách hàng hứa thanh toán công nợ 200 vạn, nhưng một tháng sau chỉ nhận được vài chục vạn.
Tiền vào tài khoản thì trước tiên phải sử dụng nhằm duy trì hoạt động công ty, nguyên bản số tiền thu về cũng chẳng bao nhiêu, Lư Cảnh Hàng vừa là cổ đông vừa là ông chủ cho nên đương nhiên phải khất lại phần lương và khoản hoàn trả của anh.
"Haiz..." Lư Cảnh Hàng đặt trán ở gáy Văn Lạc, ngón tay vân vê lớp vải lụa mềm mại ngay eo y.
"Nếu khách hàng chèo kéo và không trả tiền thì không còn cách nào khác?" Văn Lạc vừa rửa bát vừa hỏi.
Trong khoảng thời gian này, Lư Cảnh Hàng bận rộn lẫn mệt mỏi, Văn Lạc vẫn như ngày trước không để anh động tay động chân vào chuyện nấu nướng, dù sao anh cũng không giúp được gì nhiều.
Văn Lạc không để anh hỗ trợ, Lư Cảnh Hàng cũng chẳng buồn rời đi, anh ở phía sau ăn vạ với Văn Lạc.
"Mấy người thiếu tiền đều là tổ tông cả, muốn bọn họ trả nợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-goc-thanh-thi-cua-chung-ta/1697602/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.